Hắn hành hạ cô chưa đủ còn vào đây làm việc. "Trợ lý Cao giúp cô ta tìm chỗ phù hợp " Hắn nói với trợ lý bên cạnh rồi cất bước rời đi không còn ngoảnh đầu lại.
#chuyentinhcolaidobenha #guitar #cover #nghinghi #ctcldbhSáng tác: Hoàng Thi Thơ-----/-----*** Thông tin liên hệ: nguyenngh
Lấy ông xã quyền thế. Tác giả: Ngư CaThể loại: Ngôn Tình, ngược, Sắc, Sủng, Quân hôn Ngôn tình nam chủ yếu hành hạ cô bé chính. "Dĩ Nhu em thật độc ác, khiến cho cô bé kia bị hắn quấy rầy và hành hạ mà mái ấm gia đình thì bị phá sản. Chậc! đúng là ngưỡng mộ em ".
Cô nương này quá xinh đẹp, đang cười mỉm chi nhìn bọn hắn. Đường Thiên Viễn và Trịnh Thiếu Phong đều có chút ngại ngùng. Dù sao trước kia đem cô nương người ta làm anh em chung sống, chuyện kề vai sát cánh làm qua không ít, bây giờ nhớ lại, tất cả đều là cử động thuộc về "Phi lễ chớ động", thực là nên đánh.
Em Tôi ngồi đây men say tình tôi với tiếng. Am đàn tôi buông lả lơi trong đêm F trường. Hạ đã tàn C và giờ người cũng về. Nhưng Em giờ người về với ai. Tay Am nắm chặt tay còn F tôi lẻ loi nhìn theo. [ĐK] Làm sao quên hành C lang ngày nắng và gió. Làm sao quên Em bóng ai đi
.
[FULL] Giam Cầm Ngang Tàng Trói Buộc! 164 lượt thích / 11088 lượt đọc Rốt cuộc là vì cái gì mà cô lại bị hắn hành hạ như vậy? Bị đánh gãy chân, khiến chân bị phế Bị ép đi thay giác mạc, thay máu, thay tim... Đả kích tinh thần, bắt cô chứng kiến sự thật tàn khốc nhất! Giam Lỏng cô trong biệt thự, mọi hành động đều bị kiểm soát. Những chuyện này đã vượt quá sức chịu đựng của một con người! Cuối cùng sự thật đằng sau là gì, tại sao hắn lại ép bức cô đến bước đường này? "Em nghĩ làm như vậy tôi sẽ giết chết em sao? Ồ không, việc em chết đi không phải là điều tôi muốn, điều tôi muốn là nhìn thấy em sống không bằng chết!" __ Giam Cầm Ngang Tàng Trói Buộc Tác giả Bắc Hạ 北夏 Thể loại Ngược luyến tàn tâm, ngược thân,... Đang viết Tác giả không đồng ý việc RE-UP hay Chuyển Ver lại truyện ạ! Có thể bạn thích? jensoo • bạn gái của tôi là dân IT Tác giả nguyenhan23 6052 929 Category comedy romance. Rating 13+ 🔉VĂN XUÔI + TEXTFIC "bạn gái tôi là dân IT" - là câu chuyện xoay quanh mối tình ngọt ngào, nhẹ nhàng của hai cô gái độc thân sống ở thủ đô Seoul hoa lệ. Mối tình khác thường của hai con người bình thường được kết nối bằng ứng dụng hẹn hò "Love Tech". Họ mang MBTI trái dấu nhưng lại đồng điệu về trái tim, đó là lý do mà họ đã tìm đến và yêu lấy đối phương. Author nguyenhan23 🚫FIC TỰ VIẾT - VUI LÒNG KHÔNG RE-UP HOẶC COVER FIC CỦA MÌNH!!! ‼️CÁC NHÂN VẬT, TÌNH HUỐNG VÀ SỰ KIỆN CÓ TRONG TRUYỆN ĐỀU LÀ HƯ CẤU‼️ junhyeon × taerae - trao chân tình đổi lấy người thương Tác giả mouremember_ 8651 1125 junhyeon không nói thích taerae, nhưng chân tình này ai mà không thấy. warning ooc, lowercase, textfic 《CHIẾM ĐOẠT》- JUNG HOSEOK Tác giả Eunji182 6922 516 Eun Hye dừng lại trước một studio chụp ảnh cưới, ngắm nhìn những tấm ảnh cưới được chụp rất tỉ mỉ lòng lại dâng lên chút ganh tị. Cô chần chừ hồi lâu lại quyết định bước vào.... Bộ váy cưới trắng tinh nhìn vào lại làm cho người ta muốn mặc nó ngay lập tức. Cầm đóa hoa oải hương trong tay cô thầm nghĩ lý do tại sao và từ khi nào loài hoa cô thích lại là những cánh hoa màu tím này. Chắc có lẽ ý nghĩa của nó khá giống với cuộc đời của cô. 'Chờ đợi trong tình yêu...' Loài hoa sắc tím được cô cầm trong tay, mùi hương tỏa ra vô cùng dễ chịu, đột nhiên nước mắt cô không trọng lực mà rơi xuống, Eun Hye cụp mi mắt không muốn đối diện trước ống kính. Cameraman nhìn vậy liền lại hỏi han. "Cô không sao chứ?" "Tôi không sao. Chúng ta tiếp tục..." ^^^^ Con người có lúc rất bi ai, lúc có đường lùi lại cứ gắng gượng bước tiếp, khi đến đường cùng, quay đầu nhìn lại mới phát hiện mình đã để lỡ thứ cần nhất. Nhưng với cô thì khác, không phải cô ngượng ép bản thân mà tự chính bản thân gượng ép chính cô. Chọn yêu anh chính là đường cùng duy nhất mà bản thân cô đã chọn, nguyện sống để yêu anh cũng chính là tâm ý của cô không thể nào chối bỏ. Có lẽ yêu anh cũng là một loại lời nguyền! Đây là nhà của cô, là chỗ về duy nhất của cô trong cuộc sống này, cho dù từ trước đến nay cô vẫn chưa bừng tỉnh ảo giác trong cuộc hôn nhân này, tỉnh lại rồi phát hiện, đã là giấy trắng mực đen là thứ chôn chân cô tại đây. Cũng bởi vì... cô yêu anh. Tỏ tình - Ưng Chanh Tác giả giangha06 490223 15806 Tên truyện Tỏ tình Tác giả Ưng Chanh Nam nữ chính Châu Kinh Trạch & Hứa Tùy Thể loại Hiện đại, yêu thầm, gương vỡ lại lành, chuyên gia trong ngành, hoài bão, tự do. Người dịch Giang Hạ Tình trạng Đang dịch P/s Truyện mình dịch chỉ được đăng duy nhất ở trên wattpad và wordpress của mình. Mong các bạn không reup và chuyển ver dưới bất cứ hình thức nào. Lịch đăng sẽ không có lịch cố định. Các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố nhé. Cảm ơn các bạn rất nhiều! [ĐM edit] Thầy giáo vật lý và thầy giáo hóa học Hoàn Tác giả haimien125 68254 4655 Lưu ý NGHIÊM CẤM CHUYỂN VER, có muốn thì đi cop tên tác giả sang Trung tìm mà xin nhá ___ Tên truyện Thầy giáo vật lý và thầy giáo hóa học Vật lý lão sư hòa hóa học lão sư 物理老师和化学老师 Tác giả Thủ Trủng Á Mỹ 手冢亚美 Thể loại Nguyên sang - thuần ái - hiện đại - tình yêu - 1x1 - chủ thụ - nhẹ nhàng - thanh thủy văn Thêm thông tin Đô thị tình duyên điềm văn Nhân vật chính Thầy giáo vật lý, thầy giáo hóa học Phối hợp diễn Khác Số chương 10 chương + 1 lời tựa Tình trạng Hoàn Nguồn 1 Nguồn 2 chỗ này lấy chương 6 vì bị khóa trên Tấn Giang Văn án Hôm nay, thầy vật lý chữa bài thi, vì lớp làm rất tốt nên chữa cực kỳ nhanh, giảng xong còn thừa rất nhiều thời gian. Sau đó, thầy vật lý liền nói "Chán quá đi, hay là tôi chữa bài hóa học luôn ha." Tiếp đó thế mà thật sự giảng hóa. . . Buổi chiều hôm ấy thầy hóa học đến dạy biết chuyện này đã ngửa đầu lên trời rít gào "Cái thằng tâm thần kia! ! !" ___ Truyện vô cùng ngắn 😂 Hôm nay up Thầy vật lý & thầy hoá học thì hôm sau up truyện tranh Em chỉ là người thế thân! Tác giả sswottt 20148 1892 Em yêu anh nhiều lắm nhưng anh lại yêu em gái của em... BÁCH HỢP - DỐI ĐƯỢC THIÊN HẠ... NHƯNG KHÔNG GẠT ĐƯỢC EM! Tác giả nhavanhaman 614 37 Tình yêu có lúc thăng lúc trầm. Nguyện vì tình yêu mà hy sinh tất cả là điều ai cũng muốn dành trọn cho đối phương. Xin hãy tin ở ta... Ta vì người mà đánh đổi tất thảy những xấu xa này! Một lòng một dạ hướng về người. Mời độc giả thưởng thức một món ăn tinh thần dung dị, nhẹ nhàng và dễ thương này nhé! Không TAEGYU Tác giả nguoiyeucualeehyein 17055 1341 "Cậu đồng ý làm bạn trai tớ nhé" "Không" [TRUYỆN DÀI ] Học Viện Phép Thuật 1 Tác giả HoaNguyen104 68726 2172 Họ, bốn con người, bốn số phận khác nhau vô tình bị đẩy vào vòng xoáy quyền lực. Một Ed sôi nổi. Một Anna lạnh lùng. Một Sherry đáng yêu. Một Kin năng động. Họ buộc phải dùng sức mạnh để bảo vệ bản thân và những người thân yêu. Trận đấu sống còn giữa những người bạn. Thế lực bóng tối sẽ dùng mưu kế gì để đoạt quyền lực ? Cái giá phải trả cho lòng tin bị đánh mất là gì ? Họ sẽ thất bại hay chiến thắng ? " Không lẽ tất cả những gì cậu làm chỉ là vì tham vọng thôi ư ?" " Bọn tôi sẽ không để yên cho cậu đâu !" Tình trạng Hoàn thành. Lưu ý không tuỳ tiện mang truyện đi nơi khác mà không có sự cho phép của mình. Trừ Wattpad cá nhân ra thì những nơi khác repost đều không được sự cho phép của tác giả. Hạnh phúc đến tìm tôi saru Tác giả shuminji 49799 3557 "Ai mà ngờ một cô nhóc lúc nào cũng nghĩ mình chỉ biết yêu con gái như tôi cuối cùng lại đặt trọn cả trái tim vào Maru cơ chứ" Tình Bạn Hay Tình Yêu? [Thiên Bình - Ma Kết] [Twoshot] Tác giả randy_yuuko 3370 145 Tình bạn hay tình yêu? Một câu chuyện buồn giữa ba người bạn thân Ma Kết, Thiên Bình và Nhân Mã. Một tình yêu đơn phương... Tác giả himeimmita 52080 6859 chìa khóa thấp/lowkey adj chỉ người sống khép kín, không để lộ quá nhiều thông tin của mình trên mạng xã hội, hoặc có khi là không xài mạng xã hội nào luôn.
"Có phải bây giờ em không biết sợ tôi nữa đúng Không???" "A.." "Mau trả lời!!!" "..." Cứ mỗi một câu nói hắn lại đánh lên người Mẫn Nhi một đòn roi vô cùng mạnh bạo mới chỉ đánh đến ba cái cũng đủ khiến Mẫn Nhi muốn nằm liệt dưới sàn rồi "LỤC MẪN NHI!!!" "....." Cô vẫn giữ im lặng vì cô không còn sức để nói nữa cổ họng đau rát, một phần cô cũng chẳng muốn mở miệng nói chuyện với hắn "Được lắm!!!" Ngao Dịch Vũ tức đến nổi gân xanh liên tục dùng roi đánh lên người cô từ chân đến cổ không thoát chỗ nào...hắn đáng lẽ sẽ nhẹ nhàng nhưng vì cô quá ngang bướng không chịu lên tiếng nên hắn không thể chịu được1 "Cậu chủ đừng đánh nữa" "Em ấy chưa ăn uống gì cậu chủ cứ đánh thì sao em ấy có sức nói chuyện" Bên ngoài có ba người nhưng chỉ có hai người là xót thương cho cô liên tục đập vào cửa khi nghe tiếng roi của hắn ngày càng lớn, chỉ có Tạ Chi là khoanh tay đứng nhìn vô cùng hả hê "Nước!". Không biết hắn đã nghĩ gì chỉ biết sau lời nói của Thu hắn liền chấp nhận cho cô uống nước "Dạ đây". Hai người như đã sắp xếp trước chỉ đợi hắn lên tiếng thì liền mang nữa vào bên trong Nhìn bộ dạng thê thảm của Mẫn Nhi mà hai người không hỏi đau lòng, thân thể đã yếu mà vết thương này lại có vết thương khác đè lên "Ra ngoài, đóng cửa, xuống lầu". Hắn không nói nhiều lời Quản gia cũng không dám cãi lời hắn lúc này không phải cách chỉ xoa đầu cô rồi đi ra ngoài... Hắn khoá cửa lại, đi về phía cô ly nước cạnh cô cũng tự cầm lên uống "Ưmh...". Mẫn Nhi được uống nước thì hơi thở cũng lấy lại chỉ là bằng cách của hắn làm cô chẳng muốn chút nào Hắn cảm thấy cô uống đủ nước, đủ sức rồi thì bế cô lên giường nhưng không có ý định buông môi cô ra Hành động của hắn không còn nhẹ nhàng như trước nữa vô cùng mạnh bạo đồ trên người cô không biết hắn đã sẽ thành mấy mảnh "Đừng" "Bây giờ mới mở miệng coi bộ giờ em mới biết sợ Hả?" "....." "Lục Mẫn Nhi đừng làm tôi điên tiết lên!" "Vậy bây giờ là anh đang nhẹ nhàng hả?". Mẫn Nhi không muốn nói nhưng không chịu được "Được lắm! Em giỏi lắm!" "Lần đấy đối với em không là gì đúng không?". Hắn tự cởi đồ của mình, để cả cơ thể chạm vào nhau, nụ cười đầy ẩn ý khiến Mẫn Nhi lạnh người "Anh...anh định làm gì?" "Có nhìn thấy cái cam ở đằng kia không?". Hắn bóp cằm cô để cô nhìn về hướng hắn nói, ở đó có một chiếc camera nhỏ nhưng đủ bao quát cả căn phòng "Anh..." "Chúng ta cùng hoan ái để những khoảng khắc ấy được ghi lại nhé"1 "Không tôi không muốn". Mẫn Nhi vùng vẫy khỏi hắn, camera bây giờ chắc cũng đã ghi lại hết rồi...trên người cô không một mảnh vải "Thế sao em không biết sợ??? Hết lần này đến lần khác trái lời tôi còn không coi tôi ra gì, có biết Tạ Chi như thế nào với tôi không?" "Chung quy vẫn là Tạ Chi". Mẫn Nhi cười chua xót "Được làm đi, cứ theo ý anh". Mẫn Nhi nhắm mắt tuyệt vọng, cô không muốn nói chuyện với hắn nữa cứ để cho theo ý hắn như thế chắc ai kia cũng vui lắm Cô sợ cái camera đó nhưng hắn đã nói thì hắn sẽ làm hơn hết cô còn chọc tức hắn, hắn cũng không phải người hiền lành mà buông tha cho cô! "Em tưởng tôi không dám". Hắn thấy thái độ của cô như thế thì càng tức giận hơn Mạnh mẽ tách hai chân cô ra đưa cậu nhỏ của mình vào sâu bên trong cô Mẫn Nhi nắm chặt tay ứa nước mắt cảm giác bây giờ nơi đó của cô như bị rách ra rồi... "Mau lên tiếng!!!" "..." "Mẫn Nhi...xin em đó!". Hắn cúi xuống hôn vào cổ Mẫn Nhi giọng nói có chút khàn đi "Ngao Dịch Vũ tôi hận anh! Kể cả anh từng là ai thì tôi cũng hận anh!". Mẫn Nhi giọng cũng chẳng to mấy, cô vừa bị hắn đánh rồi lại bị hắn hành hạ ở trên giường rất thô bạo cô không có đủ sức để chơi đùa với hắn "Tôi buồn lắm!". Hắn cứ úp mặt vào cổ Mẫn Nhi, khi nghe cô nói vậy trái tim hắn vô cùng khó chịu "...." "Sao em cứ thích gây sự với Tạ Chi chứ? Tạ Chi là em gái nhỏ mà tôi đã không gặp hơn 10 năm rồi...bây giờ gặp lại tôi không muốn em ấy gặp chuyện gì cả..." "...." "Vậy mà em hết lần này đến lần khác đánh em ấy. Người tôi cưng chiều thế mà em lại có thể đánh lúc nào cũng được" "...." "Từ sau coi như tôi xin em đừng gây sự với Tạ Chi nữa có được không?" "..Đ..được..". Mẫn Nhi nhắm mắt lại cho nước mắt muốn rơi bao nhiêu thì rơi, hoá ra hắn yêu chiều em gái nhỏ đến như vậy...nhưng lại không đúng người! .... Mẫn Nhi thức dậy cả cơ thể đau nhức, bước chân nhẹ nhàng xuống giường muốn đi tìm đồ mặc nhưng không ngờ đồ của cô lại may mắn được ai khi mang về phòng rồi... Cô lấy đại chiếc sơ mi của hắn mặc vào rồi quấn thêm cái khăn tắm vào người ánh mắt nhìn mọi phía xem chìa khóa hắn đã cất ở đâu rồi "Em định bỏ trốn" "Không...không có". Mẫn Nhi giật mình rơi cả chìa khóa xuống đất, hắn sao dậy nhanh vậy chứ "Nói dối!!! Em muốn thoát khỏi tôi đến vậy sao?" "Tôi nói không có". Mẫn Nhi chẳng hiểu sao hắn lại gắt gỏng như thế, cô chỉ muốn đi lấy quần áo thôi mà "Để tôi xem em còn sức bỏ chạy không" "Anh bị điên à?" Mẫn Nhi bị hắn ném lên giường không chút thương tiếc, sơ mi bị hắn giật văng hết cúc áo... Ngao Dịch Vũ điên cuồng xâm nhập vào cơ thể cô, hắn thúc mạnh từng đợt vào trong cơ thể Mẫn Nhi không cần quan tâm đến cảm nhận, lời nói, hành động của cô đang như thế nào với hắn "Ngao Dịch Vũ...xin anh...ưmh...ha..tôi không chịu nổi..." "Tha..ưmh...tha cho tôi đi..ưmh.." Mẫn Nhi bấu bíu vào ga giường để không bị tuột theo cái khoái cảm đau mà hắn gây lên cơ thể mình "Lục Mẫn Nhi! Câm miệng, để tôi xem em còn muốn bỏ trốn nữa không???". Ngao Dịch Vũ điên cuồng vận động ra vào như thể đây là lần cuối cùng hắn được xâm nhập vào cơ thể Mẫn Nhi Một lần rồi lại nhiều lần hắn không ngại mà san sẻ hết những tinh hoa của mình vào trong cơ thể cô "Đừng mà...ha...Dịch Vũ...ưmh...". Mẫn Nhi cảm nhận rõ thứ ấm nóng ấy đang lan tràn trong cơ thể mình mà hốt hoảng...như thế sẽ có thai mất! "Xin anh...ha...đau..đau quá" Ngao Dịch Vũ bỏ ngoài tai nhưng lời nói của cô, bây giờ lý trí của hắn bị dục vọng làm cạn kiệt rồi, hắn không quan tâm cô còn sức hay đã kiệt sức bây giờ hắn chỉ muốn chiều lòng thằng cậu nhỏ của mình...Ngao Dịch Vũ hừ nhẹ một tiếng bắn hết tinh hoa vào cơ thể cô hơi thở cũng không còn đều đặn Xong việc hắn bước xuống giường đi vào nhà tắm để tẩy rửa còn cô ra sao hắn chẳng buồn để ý đến Chuyện này cũng chẳng xảy ra nếu khi hắn đang ngủ ngon liền mơ thấy cô đang cùng người khác bỏ trốn hắn vội thoát khỏi cái giấc mơ kỳ quái đó không ngờ vừa mở mắt đã thấy cô muốn mở cửa... Giấc mơ một phần đã khiến hắn tức giận thêm cả hiện thực khiến hắn điên lên không thể chịu nổi mới hành cô đến mức này... Mẫn Nhi nằm như người thực vật trên giường, nước mắt theo nhau chảy xuống ướt đẫm mảnh gối...vừa rồi hắn như đang cưỡng bức cô vậy...vô cùng sợ hãi! Ngao Dịch Vũ bước ra người đã tỉnh táo đầu tóc cũng gọn gàng, một cái nhìn cũng không muốn dành cho cô, lười nhác đi đến tủ lấy đồ mặc vào "Anh nên đưa tôi thuốc tránh thai bây giờ thì sẽ tốt hơn đó". Mẫn Nhi cố dùng giọng ổn định đề nghị với hắn...hiện tại cô không muốn có bất cứ lý do ngoài ý muốn gì với hắn cả! "Em chê của tôi bẩn!". Hắn đã cố giảm đi sự nóng giận trong người nhưng chỉ cần cô mở miệng thì bao nhiêu cố gắng đều tan biến "Đến dùng an toàn tôi còn thấy bẩn thì anh đừng nói đến chuyện anh phóng túng như thế". Mẫn Nhi nhìn hắn một chút cảm xúc cũng không còn "Lục Mẫn Nhi! Em cũng đừng nghĩ đến chuyện sẽ mang thai con của tôi!" "...." Hắn nhìn thái độ của cô thì muốn bóp chết cô nhưng như thế thì cô được toại nguyện rồi...hắn còn muốn hành hạ cô thêm nhiều lần nữa Shopee Gì Cũng Rẻ
Nguyên Khải Thần lạnh người, hắn tuôn những lời độc ác nhất để chửi mắng Diệp Tư Hạ. Nếu là bình thường thì cô đã sớm co người lại cầu xin hắn tha thứ, khóc lóc đáng thương. Những lúc như vậy hắn sẽ nổi lên thú tính, đè cô xuống điên cuồng làm, hai người thâu hoan đến tận mấy ngày mấy đêm. Sức lực mãnh liệt của hắn làm cô đến ngất đi, đến mức sinh bệnh phát sốt. Vì để trả thù, hắn sẽ không cho y sư đến chữa trị cho cô. Nguyên Khải Thần nghĩ rằng một ngày nào đó mình trả thù đã rồi thì sẽ buông tha cho Diệp Tư Hạ. Hoặc đến khi Diệp Mộc Linh về rồi, hắn sẽ giết Diệp Tư Hạ trước mặt Diệp Mộc Linh. Hắn luôn muốn nhìn thấy bộ dạng thống khổ của cô, muốn hành hạ cô đến Vậy mà bây giờ đây, người đã thật sự bị hắn hành đến rồi. Không còn hơi thở nữa, nằm bất động, chỉ còn lại là một cái xác không hồn. Hắn nên vui mới phải, tại sao lồng ngực lại đau đớn khó chịu đến vậy? Trong đầu hắn không ngừng hiện lên cảnh tượng Diệp Tư Hạ lắc đầu, thanh minh nói rằng bản thân không phải là người lấy cắp bông tai của Miêu Linh. Hắn biết cô nói thật, nhưng như vậy thì sao chứ? Hắn hận cô mà, muốn hành hạ cô, vì thế nên Nguyên Khải Thần đã làm lơ lời thỉnh cầu trong thầm lặng đó của Diệp Tư Hạ. Nguyên Khải Thần chạm vào da cô, lạnh ngắt, tái nhợt. Hắn cởi áo choàng của bản thân ra quấn vào người Diệp Tư Hạ, ôm chặt cô vào lòng. “Tỉnh lại đi, tôi ra lệnh cho em nói chuyện với tôi! Nếu em tỉnh lại tôi sẽ buông tha em, sẽ để em đi có được không?” Đây có lẽ là lời dịu dàng nhất mà Nguyên Khải Thần từng nói với Diệp Tư Hạ. Nhưng đáng tiếc, giờ có giả vờ thâm tình thì có ích gì cơ chứ? Người cũng đã rồi, ai mà nghe nữa đây?tieuthuyet tieuthuyetngontinh 🍓cherry_straw🍒
Địa ngục trần gianTừ sau hôm đó, mọi việc trong nhà hắn đều giao cho cô làm. Ban ngày, cô không khác gì người làm thậm chí còn không bằng, ban đêm cô là dụng cụ cho anh phát tiết. Hắn đánh đập, hành hạ cô cũng không quên lời xỉ vã. Khi hắn tức giận việc gì cô luôn là đối tượng để anh trúc giận. Ngay cả người hầu trong nhà cũng ghen ghét và thay nhau hành hạ cô, chỉ có những người làm lâu năm mới thương cho cảnh tình của cô. Ngay cả phòng mà không được ở phải ở ở nhà làm chuyện trọng đại với cô, hắn không cho cô uống thuốc ngừa thai vì hắn muốn cô mang con của hân. Chắc sẽ có người nghĩ hắn làm chuyện này là muốn cô có con của hắn, mãi mãi không rời xa hắn nhưng không, hắn muốn cô sinh con nhưng sẽ hành hạ đứa con đó trước mặt cô để cô thật đau rằng bị hành hạ cả tinh thần lẫn thân xác nhưng cô vẫn không một lời oán than, trách mắng mà vẫn cố chịu đựng, chăm sóc hắn. Cô bị hắn hành hạ tới gần sáng, thân mình mệt mỏi, chỉ được ngủ vài ba tiếng nhưng vẫn dạy thật sớm để nấu đồ ăn tuy hắn không thèm liếc nhìn một cái. Đôi lúc cô trách sao mình quá ngốc là u mê, say đắm mà yêu hắn mặc dù hắn đối xử với cô như hôm, hắn vác cái thân say mèn về nhà. Cô đỡ hắn lên phòng định làm chén canh giải rượu cho hắn thì bị một bàn tay kéo xuống chiếc giường, cô hoản hốt đẩy ra thì càng bị ôm thật chặt." Đừng đi, ở lại bên anh "Cô tưởng anh đã chấp nhận cô nhưng không....." Lam Nhi... đừng đi...đừng đi "Nghe hắn nói xong, lòng cô như thắt lại, thì ra hắn chưa từng tha thứ cho cô mà là tưởng cô là người hắn yêu nhất Đường Lam Nhi. Đêm đó tựa như một giấc mơ không thể thành hiện thực đối với cô, anh dịu dàng, nâng niu nhưng việc làm đó chỉ khiến cô thêm đau khổ vì người ấy không phải là cô, không phải là người mà anh dịu dàng....Sáng hôm sau, hắn thức dậy thì thấy một thân hình bé nhỏ đang nằm cạnh bên anh, như thường lệ cô dạy từ sớm, vừa mở mắt đã thấy đôi mắt phượng của anh nheo lại với gương mặt chán ghét." Mới đó mà không chịu nổi tự mình lên giường của tôi rồi à! "Chát........" Cô đúng là loài phụ nữ đê tiện, không biết cô cho mẹ tui uống gì mà còn nói tốt về cô với tôi. Không biết bà ấy mà thấy bộ mặt thật của cô thì như thế nào nhể? "Hắn đánh cô còn khinh bỉ cô. Hắn không biết là đêm qua hắn là người chủ động nhưng cô vẫn không nói gì cứ cắn răng chịu đựng vì cô biết có nói thì hắn cũng không tin cô mà còn chán ghét cô từ nhà tắm bước ra với bộ âu phục lịch lãm.." Hôm nay cô không được ăn cơm mà phải ra ngoài sân quỳ ngoài đó, không có tôi cho phép cô không được bước vào nhà, nếu không, tui có rất nhiều trò vui cho cô đó.... "Rầm....Cánh cửa phòng khép lại để cô gái một mình với sự tủi thân cùng buồn rầu. Cô khóc, khóc một mình cho cuộc đời cô, tại sao chứ...." Em không phải là loại phụ nữ mà anh căm ghét, tại sao chứ.., tại sao anh lại không... yêu em, chẳng lẽ em sai khi em yêu anh!"Cô nghe theo lời anh, sau khi tắm rửa xong thì ra ngoài vườn đứng không ăn uống gì cả. Sau khi làm xong hết công việc ngoài đó thì cô quỳ ở một góc, bầu trời âm u báo hiệu sẽ có một cơn mưa lớn nhưng cô vẫn quỳ đó. Những cô hầu gái trong nhà thì hả hê nhưng những người làm lâu năm thì không hỏi thương xót cho cô gái tách......Những giọt mưa rơi xuống, rồi dần dần là một trận mưa lớn. Không ít cô chú người làm khuyên cô vào nhà nhưng cô không vô chỉ nói " Dạ con không sao đâu, cảm ơn cô chú lo lắng.. Mọi người vào nhà đi kẻo lạnh...! " Đến tối hắn mới về nhà, bước vào nhà nhưng không thấy cô, hắn hỏi người làm thì họ nói cô vẫn còn trong vườn. Tim hắn lé lên tia đau xót nhưng nó nhanh chóng vụt mất, hắn cho rằng đó là hình phạt thích đáng mà cô phải nhận. Bước lên phòng, nhìn qua cửa sổ, hắn thấy đó là một hình bóng nhỏ bé đang nằm dài trên mặt đất. Nhìn thật kĩ thì đó chính là cô, hắn vội vã chạy ra sân bế cô vào nhà nhưng lại ném mạnh cô lên giường và bảo thiếm Miên chăm sóc cho cô. Hắn khó chịu trong lòng nhưng không biết tại sao anh lại có cảm giác đó, cái cảm giác tội lỗi nhưng cố trấn an và biện minh đó là sự thương hại, đúng đó chỉ là sự thương hại cùng khinh bỉ." Thiếm chăm sóc cô ta thật tốt, cháu không muốn thấy cô ta chết dễ dàng như vậy, cô ta phải trả giá!"Mọi người ban đầu còn sửng sốt vì hạnh động của hắn nhưng khi nghe hắn nói thì lại dẹp luôn cái suy nghĩ đó, một vài người cảm thấy sợ hãi và một số cảm thấy vui vui khi nghĩ anh thay đổi và chăm sóc cho cô nhưng họ lại trở về bình thường khi cái câu nói độc địa của anh vang đó cô bị cơn sốt hành hạ, thiếm Miên lau người cho cô thì không khỏi đau xót khi thấy những vết thương chằng chịt trên người cô." Cậu chủ, nếu cậu không bảo vệ phu nhân thì sẽ có ngày cậu phải hối hận! "Vì là người chăm sóc cho hăn từ nhỏ đến lớn nên thiếm ấy dễ dàng thấy được cảm xúc của hắn.
hắn hành hạ cô