Dung Tuân bị bạo lực học đường, khi Ninh Phong biết được tin cậu ấy tự sát chính là mười năm sau đó. Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ. Full. 4. Thâm Độ Chí Tình. Full. 5. Sư Huynh Là Nam Thần. Full. 6. Tuyệt Đối Khế Hợp. Full. Năm nay, tuổi đời đã non 90 mà ông vẫn còn nhớ lại cảnh nước mất nhà tan khi dép râu nón cối vào chiếm Saigon ngày 30 tháng tư năm 1975 rồi sau đó cướp Khoa học - viễn tưởng; Ngẫu nhiên; Home [EDIT] Tháng Ngày Cùng Giáo Thảo Mất Trí Nhớ Giả Vờ Yêu Đương - Kiều Bệ; Moonwith52Hz. Ngẫu nhiên. Đang cập nhật. 2022-10-14 [EDIT] Tháng Ngày Cùng Giáo Thảo Mất Trí Nhớ Giả Vờ Yêu Đương - Kiều Bệ Giải trí; Du lịch; Giải trí "Fate: The Winx Saga 2": Thế giới siêu nhiên của các nàng tiên. By Biquyet.com Oct 1, 2022. Fairy Bloom và những người bạn của mình tham gia trận chiến bảo vệ Tiên giới trong "Fate: The Winx Saga 2". * Bài viết tiết lộ nội dung phim Sau Khi Kết Hôn, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão - Kim Ngọc Kỳ Nội Writing. Đăng bởi: GafGafnek. 22952 - 2114 - 43 [EDIT - HOÀN] Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ - Y Đình Mạt Đồng Full. Đăng bởi: HoaY203. 95524 - 8529 - 52 . Tác giả Y Đình Mạt Đồng Thể loại Đam mỹ, hiện đại, học đường, ngọt sủng, hoan hỉ oan gia, miệng chê nhưng cơ thể thành thật giáo bá công x mất trí nhớ kiều manh học bá thụ, HE. Raw Kho Tàng Đam Mỹ – FanFic Dịch QuickTrans Biên tập Ellie Tình trạng bản gốc Hoàn 49 chương & 4 phiên ngoại Tình trạng Hoàn 49c+1PN 02/01/2019 ——– Văn án Học bá khác loài – Ngu Đào quái gở, tính tình kém còn biết đánh nhau, sau khi bị đập đầu thì Mất! Trí! Nhớ!! Thành một túi thích khóc ấu trĩ. Lại còn dính giáo bá Địch Lâm Thâm đã từng đánh nhau qua … Địch Lâm Thâm Cậu cút cho tôi! Ngu Đào Tớ không muốn, tớ sợ, hu hu … Địch Lâm Thâm … Rồi rồi, đừng khóc nữa, đi thôi, mua kẹo cho cậu ăn. Độ ngọt 5 sao! Học bá thánh học giỏi luôn đứng top. Giáo bá trùm đại ca của trường. Học tra nhân vật luôn có mặt dưới bảng xếp hạng thành tích học từ dưới lên. ——— Review by Review đam mỹ Hiện đại, nhẹ nhàng ngọt ngào, dương quang đại ca trường học công x trước lầm lì sau nhuyễn manh học sinh ưu tú thụ Địch Lâm Thâm là đại ca của trung học Bắc Minh. Nghe danh thì ngầu vậy thôi chứ tính tình cũng đàng hoàng, mỗi tội lười học nhất trường. Ngu Đào là học sinh ưu tú, bề ngoài trắng trẻo thanh tú nhưng khi nổi giận lên thì đánh nhau chẳng khác cao thủ kungfu. Cho đến một ngày, bị trái bóng rổ của Địch Lâm Thâm đập vào mặt và… mất trí nhớ! Truyện ngọt, công rất cưng “vợ” còn thụ thì bám “chồng” kinh khủng. Khi có lại trí nhớ thì hơi lầm lì một thời gian nhưng vẫn thương “chồng” như cũ. Điểm mạnh của truyện là tình tiết hấp dẫn với dàn “cực phẩm” siêu cấp vô địch. Cơ mà, điểm yếu cũng là thế. Thật sự thì tác giả đại nhân có phần hạ thấp IQ loài người quá đà khi viết về mấy nhân vật pháo hôi này, ngu không chịu nổi. ——– Link Tác giảY Đình Mạt Đồng Nguồn Biên tập Ellie Thể loại Đam mỹ, hiện đại, học đường, ngọt sủng, hoan hỉ oan gia, miệng chê nhưng cơ thể thành thật giáo bá công x mất trí nhớ kiều manh học bá thụ, HE. Tình trạng bản gốc Hoàn 49 chương & 4 phiên ngoạiVăn ÁnMột mối tình thời thanh xuân của cả hai, tình cảm học trò giữa học bá cùng học đệ sẽ như thế nào? Liệu sau khi trãi qua biến cố thì họ có đến được với nhau hay không?Học bá khác loài – Ngu Đào quái gở, tính tình kém còn biết đánh nhau, sau khi bị đập đầu thì Mất! Trí! Nhớ!! Thành một túi thích khóc ấu trĩ. Lại còn dính giáo bá Địch Lâm Thâm đã từng đánh nhau qua …Địch Lâm Thâm Cậu cút cho tôi!Ngu Đào Tớ không muốn, tớ sợ, hu hu …Địch Lâm Thâm … Rồi rồi, đừng khóc nữa, đi thôi, mua kẹo cho cậu ăn. Độ ngọt 5 sao! Học bá thánh học giỏi luôn đứng top. Giáo bá trùm đại ca của trường. Học tra nhân vật luôn có mặt dưới bảng xếp hạng thành tích học từ dưới lênMục Lục☆Chương 1☆Chương 2☆Chương 3☆Chương 4☆Chương 5☆ Chương 6☆☆Chương 7☆Chương 8☆Chương 9☆☆Chương 10☆Chương 11☆Chương 12☆Chương 13☆Chương 14☆ Chương 15☆☆Chương 16☆Chương 17☆Chương 18☆☆Chương 19☆Chương 20☆Chương 21☆Chương 22☆Chương 23☆ Chương 24☆☆Chương 25☆Chương 26☆Chương 27☆☆Chương 28☆Chương 29☆Chương 30☆Chương 31☆Chương 32☆ Chương 33☆☆Chương 34☆Chương 35☆Chương 36☆☆Chương 37☆Chương 38☆Chương 39☆Chương 40☆Chương 41☆ Chương 42☆☆Chương 43☆Chương 44☆Chương 45☆☆Chương 46☆Chương 47☆Chương 48☆Chương 49☆Phiên Ngoại☆Chương 50☆ Chương 51☆Chương 52☆TOÀN VĂN HOÀN Trước mặt bằng chứng, Trác Hứa Châu cuối cùng cũng thừa nhận hành vi xé sách của mình. Nói là có chút ân oán cá nhân với Ngu Đào, trong lúc tức giận, mới làm việc xúc động. Không ngờ, liên lụy phải Hướng Tân Kiệt. Lúc đó cậu ta cũng không chú ý sách của ai, đã trực tiếp nhiệm Thường hỏi cậu ta rốt cuộc có ân oán gì, Trác Hứa Châu không trả lời nhiệm Thường rất giận, nghĩ thầm giữa trẻ con thì có thể có ân oán gì lớn chứ, còn như vậy?Chẳng qua nghĩ cho thành tích của Trác Hứa Châu, không thể xử phạt cậu ta được. Dù sao nếu không có chuyện này, Trác Hứa Châu vẫn có một phần sức để tranh giành vị trí được cử đi học. Hơn nữa Trác Hứa Châu nói bản thân mình chỉ là một chốc kích động, tuy hành vi rất khiến người ta khinh thường, nhưng cũng không tạo thành thương tổn thể xác, chỉ là tổn thất vật chất và tổn thất tinh thần thế qua các lãnh đạo cùng thảo luận, quyết định tạm thời không xử phạt Trác Hứa Châu, nếu có lần sau, thì sẽ cùng phạt nặng. Ngoài ra, Trác Hứa Châu phải bồi thường sách vở bài thi cho Hướng Tân Kiệt, cũng chịu trách nhiệm chép lại toàn bộ kiến thức vào trong xử phạt nhẹ này với bọn Ngu Đào mà nói, hoàn toàn nằm trong dự đoán, dù sao người ta là lão nhị vạn năm, trường học thế nào cũng phải nhìn trên phần thành tích, mở ra một bên khi biết được kết quả, Hướng Tân Kiệt quả quyết từ chối để Trác Hứa Châu chép kiến thức bồi thường cho cậu ta, cậu ta không tin Trác Hứa Châu, đừng có mà xấu xa chép sai cho cậu ta. Hơn nữa Địch Lâm Thâm nói là có thể chép phụ cậu ta, cậu ta mới không cần dùng tâm cơ điểu đó đâu!Buổi tối tự học được một nửa trong phòng tự học, Địch Lâm Thâm mượn cớ ra ngoài mua đồ uống, cùng Hướng Tân Kiệt đập cho Trác Hứa Châu một trận. Làm giáo bá, tất nhiên hắn biết đánh người ở đâu để không bị camera quay Trác Hứa Châu nằm trên đất thở dốc, Địch Lâm Thâm từ trên cao nhìn xuống hừ lạnh một tiếng, “Chính mày đi làm mấy chuyện không minh bạch, làm phiền Ngu Đào. Mẹ nó mày nghĩ học giỏi là ghê gớm lắm hả? Nếu mày mà làm mấy chuyện chó má làm phiền Ngu Đào nữa, lần sau liền cho mày bài học của ông nội đó.”Hướng Tân Kiệt phủi tay chẳng hề có bụi, xì một tiếng, “Lão nhị, sau này mày tốt nhất đi vòng qua lớp A6 cho tao, không thì gặp một lần đánh một lần!”Địch Lâm Thâm không để ý Trác Hứa Châu nữa, Ngu Đào còn đang ở phòng tự học chờ hắn khi hai người rời đi, Trác Hứa Châu chậm rãi bò dậy, nhìn chằm chằm hướng họ rời đi, trong mắt đều là thâm Lâm Thâm cầm hai hộp sữa về phòng tự học như chẳng có gì xảy Đào nhận sữa, không nói gì. Cậu biết Địch Lâm Thâm đi đánh nhau, chỉ nhìn đốt ngón tay ửng đỏ của Địch Lâm Thâm là biết. Đánh nhau tất nhiên không tốt, nhưng thấy Địch Lâm Thâm không bị gì, cậu cũng yên bị đánh, Trác Hứa Châu không hề nói ra. Cậu ta vẫn quan tâm vị trí được cử đi học, dù cho có lẽ không dùng được, nhưng có vị trí này, cậu ta có thể thoải mái được hơn chút. Quan trọng hơn, đây là vấn đề mặt mũi, có vị trí, thì có nghĩa cậu ta mạnh hơn những người khác, vả lại còn là mạnh hơn nhiều, bởi thế cậu ta không thể mất đi vị trí nói chuyện bị đánh ra ngoài, vậy Địch Lâm Thâm và Hướng Tân Kiệt chắc chắn sẽ bị xử phạt, nhưng Địch Lâm Thâm và Hướng Tân Kiệt làm thế cũng có nguyên nhân. Nếu vì chuyện này mà phạt họ, thế thì chuyện của cậu ta chắc chắn sẽ bị nâng lên lần nữa, trường muốn để cho công bằng, thì không thể không truy cứu cậu ta. Chuyện lỗ vốn như thế, cậu ta sẽ không nữa nói đi nói lại, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Chờ xem đi!Địch Lâm Chiêu gọi điện tới, nói trong nhà có chuẩn bị món Ngu Đào thích, bảo họ cuối tuần về nhà ăn thế thứ sáu tan học, hai người vác cặp đầy sách về nhà họ Địch.“Anh Ngu Đào, anh tới rồi?!” Nghe thấy tiếng động, Địch Vu Tư chạy ra.“Ừm.” Ngu Đào cười đáp, rồi chào hỏi người nhà họ Địch.“Mau vào đi, rửa tay trước là có thể ăn cơm.” Du Mỹ Hề cười Lâm Thâm vẫn không để ý đến Đào đáp một tiếng, không khiến Du Mỹ Hề quá lúng bàn cơm, Địch Lâm Thâm không ngừng gắp đồ ăn cho Ngu Đào. Ngu Đào cũng sẽ chia một ít tôm và sườn lợn, cho Địch Vu Tư đặc biệt ngồi cạnh cậu.“Lần này con thi không tệ, có muốn gì không đây?” Địch Sĩ Nghĩa cười hỏi. Trước giờ ông chưa từng là một người cha keo kiệt, nhưng vì trước đây Địch Lâm Thâm biểu hiện quá kém, thế nên trên phương diện tiền tiêu vặt, ông cũng khống chế rất Lâm Thâm không để ý nói “Không phải đã cho con tiền tiêu vặt rồi à?”“Đó là cho con mua đồ cho Ngu Đào.” Địch Sĩ Nghĩa dịch món cà tím xào mà Địch Lâm Thâm thích qua chỗ Địch Lâm Đào hơi xấu hổ, “Cảm ơn chú.”“Nghìn vạn lần đừng khách sáo, với cái thành tích này của Lâm Thâm, tìm giáo viên dạy nó học bù cũng không chỉ có số tiền này.” Địch Sĩ Nghĩa cười nói, rồi nói với Địch Lâm Thâm “Cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ xong nói cho ba.”“Ừm.” Địch Lâm Thâm tùy tiện đáp một tiếng, tiếp tục ăn cơm.“Anh Ngu Đào, tối có thể giảng bài cho em không?” Địch Vu Tư ngước mặt lên, vẻ mặt mong đợi nhìn Ngu Đào. Bé cảm thấy Ngu Đào giảng còn dễ hiểu hơn giáo viên Lâm Thâm lạnh mặt —— mày là gì? Dựa vào gì mà chiếm dụng thời gian của tao và Đào Đào của tao?! Qua một bên đứng đi!Nhưng chưa chờ Địch Lâm Thâm mở miệng, Ngu Đào đã mỉm cười nói “Buổi tối hiệu suất học không cao. Vậy đi, sáng mai anh giảng cho em, nhé?”Địch Vu Tư vui vẻ gật đầu, “Dạ được!”Địch Lâm Thâm giật giật miệng, rốt cuộc vẫn không nói nước xong, hai người bưng trái cây về Lâm Thâm kéo Ngu Đào ngồi trên ghế sa lon, nhéo nhéo mặt cậu, “Quan tâm nó làm gì chứ?”Ngu Đào cười một tiếng, nắm chặt tay Địch Lâm Thâm, “Nhóc ấy cùng tuổi với Mai Nhĩ, nhìn thấy nó, luôn sẽ nhớ tới Mai Nhĩ. Có thể cậu cảm thấy tớ không hiểu được cảm xúc của cậu, nhưng với cái nhìn của tớ, Địch Vu Tư không làm gì sai cả, hơn nữa cũng rất muốn thân thiết với cậu. Đổi góc độ mà nói, nếu hồi cậu còn nhỏ, anh trai cũng không để ý cậu như cậu không để ý Địch Vu Tư, cậu cũng sẽ buồn mà đúng không?”Địch Lâm Thâm sửng sốt chút, quả thật, nếu không có anh, tuổi thơ của hắn sẽ không vui vẻ đến thế, cũng sẽ không nhanh chóng chấp nhận hoãn lại cảm xúc, sau khi mẹ ngoại tình bỏ kỹ lại, mẹ mình đối với anh trai thì cũng là mẹ kế, tình cảnh của hắn thật sự giống với anh hồi trước. Nhưng anh đối xử tử tế với hắn, hắn lại không muốn đối xử tử tế với Địch Vu dĩ như vậy, ngoại trừ không thân được với Du Mỹ Hề, cũng vì trước đây bị thảo luận. Dù sao Địch Vu Tư là con ruột của cha, mà lúc đó hắn lại không xác định, nên mới càng không muốn gần như này, không biết anh trai sẽ nghĩ thế nào nhỉ. Chắc chắn anh có thể hiểu được hắn, nhưng với cách làm của hắn, có lẽ có thể hiểu được đấy nhưng lại không hề ủng hộ. Chẳng qua nói đi nói lại, anh trai đối xử với Địch Vu Tư hoàn toàn khác với khi đối xử với hắn hồi nhỏ, không biết vì sao. Anh trai nhìn thế nào cũng chín chắn hơn hắn, xa lánh Địch Vu Tư, hẳn có nguyên nhân đặc biệt.“Được rồi, cậu vui là được.” Địch Lâm Thâm không xác định mình có thể thân thiết với Địch Vu Tư thêm một ít không, nhưng nếu Ngu Đào đã bằng lòng gần gũi, hắn cũng sẽ không phản Đào cắm một trái dâu cho Địch Lâm Lâm Thâm rất hưởng thụ, ngậm một bên quả dâu bảo Ngu Đào cắn, bị Ngu Đào lấy tay che, Địch Lâm Thâm liền trực tiếp ăn vào trong nhà không tiện bằng ở phòng ngủ, nên hai người vẫn khá chú ý. Địch Lâm Thâm tạm thời không định come out, vì hiện tại hắn còn chưa có vốn liếng để xích mích với gia đình, đừng đến lúc đó rồi liên lụy Ngu chút, Địch Lâm Thâm xuống lầu hâm sữa, liền thấy Địch Vu Tư đang nằm nhoài trên bàn cơm làm bài Vu Tư có một tật xấu, nếu không ai ở phòng sách với bé, bé liền muốn ra ngoài học và làm hắn xuống lầu, Địch Vu Tư nhỏ giọng gọi “Anh hai”.Địch Lâm Thâm nhớ lời Ngu Đào nói, hít một hơi thật sâu, hỏi “Uống sữa không?”Địch Vu Tư ngạc nhiên, anh hai của nó cư nhiên để ý đến nó!“Uống!”Địch Lâm Thâm không nói gì, vào bếp hâm nóng Vu Tư không làm bài tiếp nữa, mà là xoay người nhìn Địch Lâm Thâm, ánh mắt luôn không rời vi sóng “Ting” một tiếng, sữa đã nóng. Địch Lâm Thâm rót sữa ra ba ly, đặt một ly trong đó lên bàn cơm, nói “Giờ không còn sớm, nghỉ sớm chút đi.”“Dạ, em đi ngủ ngay đây.” Địch Vu Tư ngoan ngoãn Lâm Thâm không nói gì thêm, bưng hai ly khác lên Vu Tư ôm ly cười khúc khích, như bây giờ, thiệt tốt hôm sau, mẹ Viên dắt theo Viên Tâm Nhụy tới làm Lâm Chiêu có công việc, không ở nhà. Địch Vu Tư theo lễ phép, lên tiếng chào hỏi mẹ Viên xong rồi lên Mỹ Hề là người thông minh, không nói chuyện Địch Lâm Thâm có ở nhà, càng không sai người lên lầu gọi, chỉ cười nói “Sao tới mà không gọi điện sớm chứ, để tôi bảo nhà bếp chuẩn bị món hai người thích.”Mẹ Viên ngồi xuống cười nói “Ai, chỉ là lâu quá không sang, tới thăm chị chút thôi. Đúng lúc Nhụy Nhụy ở nhà nhiều khó chịu, nên dẫn nó ra ngoài hóng mát tí.”Du Mỹ Hề bảo dì dâng trà và điểm tâm lên, “Giờ Tâm Nhụy cũng bận lắm nhỉ? Lớp 12, kiên trì thêm một năm là xong rồi.”Viên Tâm Nhụy cười, không tiếp Viên cười nói “Ai nói chẳng phải chứ. Sao? Chỉ có mình chị ở nhà thôi à?”Du Mỹ Hề nói “Bận hết rồi, chỉ có mình tôi rảnh rỗi, tiếp đãi không chu đáo.”Cô nói lời này rất khéo, không hề nói ở nhà không có người khác, hơn nữa Địch Lâm Thâm thật sự đang bận, vì thế lời này cũng không chọn ra được lỗi sai Viên không để ý, tán gẫu với Du Mỹ Hề về chuyện làm kia, Địch Vu Tư lên lầu trước tiên liền tới phòng Địch Lâm Thâm, nói với họ Viên Tâm Nhụy Đào cũng không để ý, gọi Địch Vu Tư vào, lấy cái ghế cho bé, ba người học qua chủ động nói chuyện với Địch Vu Tư, Địch Lâm Thâm phát hiện Địch Vu Tư rất hiểu chuyện, cũng không quấn người, nên không đuổi bé một lúc, không thấy Địch Lâm Thâm đâu, Viên Tâm Nhụy trực tiếp chen vào hỏi “Lâm Thâm đâu? Chắc ở nhà nhỉ? Con biết cậu ấy đã về rồi.”Trong lòng Du Mỹ Hề lung lay, bên ngoài vẫn giữ nụ cười, nói “Ở nhà. Nhưng đang học ở trên lầu, học xong sẽ xuống.”Cô biết Địch Lâm Thâm rất không thích Viên Tâm Nhụy, nên theo lý mà nói, hẳn sẽ không biết Địch Lâm Thâm đang ở tới đây, Du Mỹ Hề giả bộ lơ đãng hỏi “Gần đây gặp Lâm Thâm nhiều lắm à? Nó nói với con cuối tuần này về?”Viên Tâm Nhụy hiển nhiên không hiểu ý của Du Mỹ Hề, chỉ nói “Con nghe bạn học của cậu ấy nói.”Bạn học? Du Mỹ Hề đánh một dấu chấm hỏi trong lòng, nhưng cũng không hỏi Tâm Nhụy đứng lên, “Con lên lầu tìm cậu ấy vậy.”“Ai, sao có thể để khách đi tìm người chứ?” Du Mỹ Hề kéo cô ta một cái, nói với dì bên cạnh “Lên hỏi xem Lâm Thâm học xong chưa? Học xong thì xuống với Tâm Nhụy đi.”Một cô con gái, cũng chẳng thân với Địch Lâm Thâm bao nhiêu, sao có thể trực tiếp xông vào phòng người ta?Nhưng lời nói của Du Mỹ Hề cũng để lại đường lui cho Địch Lâm Thâm, không học xong thì đương nhiên có thể không xuống lâu, thời kỳ này, tự nhiên lấy việc học là chính. Nếu Địch Lâm Thâm coi trọng Viên Tâm Nhụy, thì xuống cũng đã xuống rồi, nếu không coi trọng, không xuống đối phương cũng chả nói được Viên kéo Viên Tâm Nhụy một cái, cũng nghĩ con gái con lứa, sao có thể chủ động thế chứ. Nhưng dù sao vẫn cưng chiều, chỉ làm dáng chút thôi. Song song trong lòng cũng hơi bất mãn với Du Mỹ Hề —— đâu phải con ruột cô đâu, cô che chở như thế người ta cũng chẳng nhận tình của cô, cần gì chứ? Còn không bằng tác thành cho Tâm Nhụy thì tốt hơn, ít nhất sau này còn có thể có một cô con dâu một lòng với cô không phải à? Đam MỹTruyện Sủng Nguồn Biên tập Ellie 4,550 Hoàn Thành 111143 24/12/2020 Đánh giá từ 7 lượt Truyện Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ của tác giả Y Đình Mạt Đồng kể về một mối tình thời thanh xuân của cả hai, tình cảm học trò giữa học bá cùng học đệ sẽ như thế nào? Liệu sau khi trãi qua biến cố thì họ có đến được với nhau hay không?Học bá khác loài – Ngu Đào quái gở, tính tình kém còn biết đánh nhau, sau khi bị đập đầu thì Mất! Trí! Nhớ!! Thành một túi thích khóc ấu trĩ. Lại còn dính giáo bá Địch Lâm Thâm đã từng đánh nhau qua …Địch Lâm Thâm Cậu cút cho tôi!Ngu Đào Tớ không muốn, tớ sợ, hu hu …Địch Lâm Thâm … Rồi rồi, đừng khóc nữa, đi thôi, mua kẹo cho cậu yêu thích Y Đình Mạt Đồng, bạn đừng bỏ lỡ Tuyệt Đối Khế Hợp, Trọng Sinh Chi Quy Linh, Thâm Độ Chí Tình. Trò chuyện thông suốt, trong lòng Địch Lâm Thâm cũng kiên hai ở bệnh viện một ngày, sáng đến trưa sau khi làm mấy mục kiểm tra cuối cùng xong, Ngu Đào liền xuất về nhà nghỉ ngơi, hai người về trường Khuất xin nghỉ cho họ, hai người có thể lên lớp vào ngày mai. Nhưng Ngu Đào dùng lý do bỏ lỡ chương trình học thì không tốt, trên thực tế là không biết nên ở cùng với Địch Lâm Thâm trong phòng ngủ thế nào, có chút lúng túng, lại có phần ngượng ngùng, nên buổi chiều liền đi sáng thầy Khuất đã nói với bạn học trong lớp tình huống của Ngu Đào. Cho nên Ngu Đào vừa vào phòng học, đã nhận được ánh mắt của tất cả bạn học, có quan tâm, có dò xét, có lo lắng, cũng có đơn thuần hoài niệm Ngu Đào của quá khứ…Ngu Đào mặt không biểu cảm, không nhìn ai hết, cứ như người khác không hề tồn tại, ngồi xuống vị trí của Lâm Thâm ngồi xuống với cậu, cũng không nói lòng các bạn học cùng nứt ra hai chữ —— xong rồi!Sau này họ không dám hỏi bài học bá nữa!Buổi chiều tất cả bình thường, trong giờ cho Hướng Tân Kiệt cứ vứt cho Địch Lâm Thâm mấy ánh mắt, muốn hỏi hắn Ngu Đào đến cùng thế nào rồi. Cậu ta không dám thẳng tiến, cũng sợ lỡ như tính của Ngu Đào càng nóng hơn thì sao đây?Địch Lâm Thâm nhiều lần gật đầu tỏ vẻ không thành vấn đề. Nhưng Hướng Tân Kiệt hiển nhiên không rõ, vẫn do khi tan học, Ngu Đào và Địch Lâm Thâm cùng đi ăn đường, Ngu Đào vẫn không biểu cảm, cũng không nói chuyện với ai. Hướng Tân Kiệt đi ở nơi cách họ hơn 10 mét, hoàn toàn không muốn bước vào vòng khí thế của Ngu Đào.“Trong nhà có đưa canh tới, tớ đi lấy, cậu đi căn tin trước đi.” Địch Lâm Thâm nói.“Được.” Ngu Đào đáp.“Chờ tớ về mới lấy cơm, không gấp.”“Không sao, tớ có thể lấy.”Địch Lâm Thâm suy nghĩ chút, ngoắc ngoắc tay với Hướng Tân Kiệt đằng Tân Kiệt do dự một lát, vẫn bước tới.“Cậu và Ngu Đào đi căn tin, tùy tiện lấy phần cơm cho tôi, tôi qua cổng trường lấy ít đồ.” Địch Lâm Thâm Tân Kiệt thấy Ngu Đào không phản đối, liền gật đầu nói “Được…”Địch Lâm Thâm vỗ vỗ vai Ngu Đào không nói gì, liền đi về phía căn Tân Kiệt cũng đi Lâm Thâm nhìn họ đi xa, mới đi tới cổng Tân Kiệt cảm thấy bầu không khí im lặng xấu hổ như này không ổn lắm, nên chủ động mở miệng nói “Cậu… đã hoàn toàn bình phục?”Ngu Đào liếc cậu ta một cái, “Tôi vốn không sao cả.”Chậc, chả thân thiện tí gì hết, “Tôi là nói cậu khôi phục trí nhớ, không có gì khó chịu chứ?”“Không có.” Ngu Đào nhàn nhạt Tân Kiệt thắt tim, Ngu Đào thân thiện đáng yêu lúc trước đâu rồi? Cậu vẫn mất trí nhớ tiếp đi, được không?!Lúc Địch Lâm Thâm đem canh về, Ngu Đào và Hướng Tân Kiệt đã bắt đầu ăn Lâm Thâm đi lấy ba cái chén, rồi ngồi xuống chỗ chừa cho hắn, đổ canh từ trong bình giữ ấm ra, ba người chia nhau San San và Trì Linh trực nhật, vừa mới đến đây. Sau khi lấy thức ăn xong, vô cùng tự nhiên ngồi xuống chỗ trống cạnh Ngu Đào.“Ngu Đào, cậu vẫn khỏe chứ?” Giả San San quan tâm Đào tuy lạnh nhạt, nhưng đối diện với cô gái quen thuộc, cậu vẫn vui lòng đáp lại mấy câu, “Rất khỏe.”Giả San San “Đám người chặn cậu ở cổng trường thật sự quá ghê tởm, sau này cậu cũng phải cẩn thận hơn chút đó.”“Ừm, biết rồi.”Trì Linh không nhịn được hỏi “Ngu Đào, cậu đến cùng đã làm mích lòng ai thế?”“Không biết.” Ngu Đào thật sự không biết, cậu thậm chí còn không nhớ lúc đó mấy tên côn đồ nói gì Linh thở dài, “Hi vọng cảnh sát có thể điều tra ra kết quả, thế thì cũng có hướng để đề phòng.”Ngu Đào gật đầu, bưng chén canh lên uống khi ăn xong, Địch Lâm Thâm kéo Ngu Đào đi dạo. Trên sân thể dục có rất nhiều học sinh đang đi dạo, bởi nơi này khá lớn, nên không ai vướng ai cả.“Chuyện này cậu không cần quan tâm, tớ đã nhờ anh nhờ quan hệ rồi, chắc chắn phải bắt ra được kẻ đứng sau.” Địch Lâm Thâm nói.“Ừm…” Suy nghĩ chút, Ngu Đào hỏi “Cậu không kiểm tra chút à?”Địch Lâm Thâm cũng đánh nhau, tuy ký ức của Ngu Đào mơ hồ, nhưng cảm thấy đánh nhau bị thương là tất nhiên. Mà cậu vẫn còn đang đắm chìm trong nỗi xoắn xuýt không biết ở chung với Địch Lâm Thâm như thế nào, nên quên hỏi vết thương của Địch Lâm Thâm.“Kiểm tra rồi, không sao, chỉ bị thương ngoài da.” Địch Lâm Thâm mỉm cười thương của hắn thật sự không nặng, không cần uống thuốc, cũng không cần bó thuốc, về dưỡng là Đào gật gật đầu, “Ở cùng với tớ, có phải tẻ nhạt lắm không?”Địch Lâm Thâm cười khẽ, “Không, rất tốt.”Chính bản thân Ngu Đào cũng thấy mình tẻ nhạt, sao có thể nghĩ Địch Lâm Thâm an ủi là thật chứ?Ngu Đào cũng muốn làm mình trở nên thú vị hơn chút, nhưng mà, phải làm sao đây? Hơn nữa dù cho trở nên thú vị thì sao? Lúc chia tay còn không phải không đáng một xu ư?Địch Lâm Thâm nhìn thấu nỗi lo của Ngu Đào, sóng vai bước đi với cậu, nói “Đừng nghĩ nhiều. Tính cách ban đầu của cậu như thế nào tớ biết mà, nhưng vẫn chỉ muốn ở cùng với cậu.”Ngu Đào nghĩ, cũng là có chuyện như vậy, “Nếu cậu buồn thì đi tìm Hướng Tân Kiệt nói chuyện đi.”Hướng Tân Kiệt có rất nhiều chuyện để nói, cũng rất thú vị.“Không, tớ theo cậu.” Địch Lâm Thâm cười nói. Nếu không phải ở trường, hắn sẽ dắt tay Ngu Đào, để Ngu Đào yên tâm, cũng để cho mình yên này còn đang trong điều tra, mấy hôm nay Địch Lâm Thâm và Ngu Đào làm việc và nghỉ ngơi đều hệt như trước, không thấy có gì không Ngu Đào cũng đang chậm rãi học ở chung thân thiện với bạn học, ban đầu là Giả San San và Trì Linh tiếp tục đến hỏi bài cậu. Sau đó các bạn khác thấy không có vấn đề, liền khôi phục như trước, nhao nhao tìm cậu hỏi bài, rảnh rỗi còn tán gẫu với cậu, hoàn toàn không để ý Ngu Đào phản ứng lạnh tình huống này, Ngu Đào không thể không học ở chung với các bạn, dù sao mọi người quá mức thân thiện với cậu, lại có Địch Lâm Thâm từ trong nói chen vào, cậu cảm thấy có lẽ mình có thể ở chung với bạn học khá hơn một các bạn học hiểu rất rõ việc Ngu Đào trước đây không quan tâm người ta và sau này mới ôn hòa, càng hi vọng cậu có thể như hồi mất trí nhớ, nên luôn cố gắng ở chung với Ngu Đào, tranh thủ biến Ngu Đào về như trước nay sau cơm trưa, Ngu Đào, Địch Lâm Thâm và Hướng Tân Kiệt được gọi vào phòng hiệu trưởng. Nói là cảnh sát đã điều tra ra kết tên chặn Ngu Đào là mấy tên côn đồ ở lân cận, có đứa đã thôi học, có đứa dù còn treo tên ở trường, nhưng chẳng hề đi đó chặn Ngu Đào, là vì có người ra tiền nhờ họ dạy dỗ Ngu Đào, về phần tìm được họ như thế nào, là do một cô bé – một trong những người thuê họ – khá quen với một thành viên của họ.“Mấy đứa côn đồ đó, cảnh sát sẽ xử phạt, hôm qua người thuê chúng đã bị gọi đi hỏi rồi, sau đó sẽ bị xử lý tương ứng.” Hiệu trưởng Miêu nói “Trong những người thuê họ, cô bé đó không ở trường mình, một người khác là Trác Hứa Châu của trường mình.”Địch Lâm Thâm nhướng mày, xem ra Trác Hứa Châu này còn chưa nhận được dạy dỗ. Giỏi, giờ không cần hắn làm gì nữa, cảnh sát và nhà trưởng xử phạt đã đủ để cậu ta chịu rồi.“Hiệu trưởng, cô gái đó tên gì?” Địch Lâm Thâm trưởng nghĩ nếu đã chặn Ngu Đào, vậy Ngu Đào chắc chắn quen biết, liền nói “Tên Viên Tâm Nhụy.”“Má nó!” Địch Lâm Thâm còn chưa chửi ra miệng, Hướng Tân Kiệt đã bùng ta và Viên Tâm Nhụy từng gặp qua mấy lần, nhưng không quá quen thuộc. Không ngờ con nhỏ này nhìn ra người ra dạng, sau lưng lại đen như vậy!Địch Lâm Thâm híp mắt, hắn nên nghĩ ra sớm mới không biết Trác Hứa Châu và Viên Tâm Nhụy quen nhau, nhưng với hoàn cảnh gia đình của hai người, quen nhau trái lại cũng chẳng phải chuyện gì đáng ngạc nhiên. Chẳng qua Viên Tâm Nhụy tìm người đánh Ngu Đào, vì sao?Có một đáp án thoáng hiện trong đầu hắn, nhưng hắn không quá xác định.“Em có quen cô bé đó không?” Hiệu trưởng Miêu hỏi Ngu Đào.“Chỉ từng gặp mấy lần, không quen cho lắm.” Ngu Đào ăn ngay nói trưởng Miêu ngờ vực, “Vậy sao em ấy lại muốn đánh em?”Lý do của Trác Hứa Châu hiệu trưởng Miêu có thể đoán sơ được, dù sao chuyện trước kia bày ra đó, vả lại chắc chắn không đơn giản như lời giải thích lúc trước. Nhưng dù thế nào, cũng không nên cấu kết với côn đồ, còn thuê người ta đánh người. Hơn nữa lúc đó nhà trường còn bất chấp nguy hiểm bị học sinh nói này nói nọ, mở ra một mặt, không xử phạt Trác Hứa Châu, cũng từng nhắc nhở, không thể có lần sau. Nhưng trăm triệu không ngờ được, mới qua có bao lâu, đã làm ra chuyện càng quá đáng này nhà trường không thể bận tâm cái gì mà hạng hai cả năm nữa, làm ra chuyện như vậy, chẳng khác gì việc cố ý thương tổn cả. Nhưng may mà Ngu Đào không sao, nếu lỡ xảy ra chuyện gì, trường phải ăn nói với cha mẹ Ngu Đào như thế nào, phải ăn nói với thầy trò dốc lòng cầu học của trường như thế nào, phải ăn nói với xã hội như thế nào đây?!Lần này họ nhất định phải nghiêm trị, giết một người răn trăm người, hoàn toàn ngăn chặn chuyện như vậy xảy ra tiếp nữa!Địch Lâm Thâm đáp thay Ngu Đào “Không liên quan tới Ngu Đào, nhà Viên Tâm Nhụy và nhà em là thế giao, trước đây em với cô ta có chút không vui, có lẽ do cô ta khó làm phiền em, đúng lúc hôm đó Ngu Đào cũng ở nhà em, nên cô ta mới nhớ thù hận này lên đầu Ngu Đào.”Hiệu trưởng Miêu rất không vui, đây là chuyện gì chứ. Lại nói, chỉ náo loạn chút không vui thôi, dựa vào gì mà đánh học sinh Bác Minh của ông? Dù có đánh Địch Lâm Thâm thì cũng không được! Xem ra ông phải tìm hiệu trưởng trường cô gái đó nói chuyện mới phòng hiệu trưởng, Địch Lâm Thâm nhận điện thoại của Địch Lâm Địch Lâm Chiêu biết nhiều hơn trường chút, cảnh sát đã điều tra ra được tài khoản nhận tiền của mấy tên côn đồ Địch Lâm Thâm đoán, Viên Tâm Nhụy và Trác Hứa Châu quen nhau, hơn nữa còn rất quen thuộc. Người là Viên Tâm Nhụy tìm, sau đó hai người cùng đi gặp. Trác Hứa Châu gửi tiền vào tài khoản của Viên Tâm Nhụy, để Viên Tâm Nhụy trả tiền cho đám côn đồ cắc ké Lâm Chiêu cũng điều tra ra được, lúc trước Viên Tâm Nhụy có nhờ Trác Hứa Châu giám sát hành tung của Địch Lâm Thâm. Đúng lúc hai người lại cùng ghét Ngu Đào, nên mới có sự sắp đặt như đó Viên Tâm Nhụy và mẹ Viên bất ngờ qua nhà họ Địch, hỏi Địch Lâm Thâm lúc nào thì về trường, cũng vì đến lúc đó đám côn đồ có thể theo sau. Dù sao đám côn đồ không muốn chờ không, Viên Tâm Nhụy hi vọng đối phương làm thỏa đáng mọi chuyện giùm cô, nên tới nhà họ Địch quấn quít hỏi kết vào cục cảnh sát, đám côn đồ đó đã khai ra hết. Cảnh sát gọi Trác Hứa Châu và Viên Tâm Nhụy đầu Trác Hứa Châu không thừa nhận, nói là Viên Tâm Nhụy mượn tiền cậu ta, cậu ta cho. Chẳng biết côn đồ gì hết. Sau đó điều tra ra camera ven đường, phát hiện Trác Hứa Châu và Viên Tâm Nhụy cùng nhau đi gặp đám côn đồ, vì thế hoàn toàn không thể thoát khỏi liên Viên Tâm Nhụy lại tuyên bố không hề biết mấy tên côn đồ đó, kết quả đám côn đồ cũng có lần thông minh, lấy điện thoại ra mở lịch sử trò chuyện của hai người, vừa nhìn là hiểu ngay. Thêm lịch sử trò chuyện lúc trước, có thể nhìn ra mối quan hệ không chỉ là quen biết, còn liên lạc khá nhiều lần bấy giờ, Viên Tâm Nhụy và Trác Hứa Châu hoảng sợ. Hai nhà bắt đầu vận dụng quan hệ, muốn thoát tội cho hai đứa họ nghĩ hay lắm, nhà họ Địch thì vào gì? Tìm người đánh Ngu Đào, còn liên lụy cả Địch Lâm Thâm và Hướng Tân Kiệt, may mà không có chuyện, nếu thật sự có chuyện, ai chịu trách nhiệm đây?Lại nói, họ và nhà họ Trác không có quan hệ, nhưng là thế giao với nhà họ Viên, con gái nhà họ Viên sao có thể đối xử với con trai nhà họ và bạn thân của con họ như thế chứ?Lần này, nhà họ Địch và nhà họ Viên hoàn toàn rạn Sĩ Nghĩa tự mình tìm luật sư, nói mặc kệ tốn bao nhiêu tiền, cũng phải lấy lại công đạo cho Ngu Đào và Địch Lâm này thế nào, Ngu Đào không hỏi nhiều. Việc này có trường học, lại có nhà họ Địch xử lý giùm, không cần cậu đi tốn nay tan học, mọi người đang đi căn tin, một người phụ nữ ăn mặc rất thời thượng, nhìn như hơn bốn mươi bước xuống từ trên một chiếc xe cạnh đó, chặn ở trước mặt Ngu Đào.“Cậu là Ngu Đào đúng không?” Người phụ nữ vênh váo hống hách Đào nhíu nhíu mày, gật đầu.“Tôi là mẹ của Trác Hứa Châu, Châu Châu cũng do nhẹ dạ cả tin người ta khiêu khích, mới làm ra chuyện như vậy. Châu Châu nhà tôi trước giờ luôn hiền lành lễ phép, nếu cậu đã không sao rồi, chuyện này coi như xong. Cậu hãy theo tôi đến cục cảnh sát yêu cầu rút lại vụ án đi.” Bộ dạng của bà Trác cứ như không hề thấy Trác Hứa Châu có lỗi lầm Đào cười lạnh một tiếng, “Nếu tôi đánh Trác Hứa Châu một trận, bà cũng có thể nói thôi, tôi là cậu bé hiền lành, không so đo với tôi, thì trái lại tôi có thể suy xét chút đấy.”“Mày…” Bà Trác nghĩ Ngu Đào đúng là không nói lý, nhưng rồi lại nói “Được, tôi biết con cái từ gia đình nhỏ như mấy cậu ra ngoài đường rất so bì chuyện bồi thường. Cậu ra giá đi, tôi cho cậu tiền, cậu đi rút lại vụ án.”Lúc này, còn chưa đợi Ngu Đào nói gì, Địch Lâm Thâm đã mở miệng nói “Tôi cho bà tiền, bà cút nhanh cho tôi đi!”

sau khi học bá mất trí nhớ